Bố tôi là một người gần như hoàn hảo: lập nghiệp từ hai bàn tay trắng, lo cho mẹ và chúng tôi không thiếu thứ gì, không trọng nam khinh nữ, cũng không cấm đoán con cái đủ điều,... Nhưng bố tôi có cái tính hơi cố chấp, lại làm kinh doanh, đã quen dần với lời mời mọc của đối tác, đã quen với điếu thuốc trên môi. Mẹ hay chúng tôi can ngăn đều không được. Bố bảo bố hút nó từ những ngày bố chưa lấy mẹ, thuốc giúp bố tỉnh táo, giúp bố bớt phiền, giúp bố có thêm những mối quan hệ làm ăn, nên không hút không được. Rồi thói quen hút thuốc theo bố từ ấy.
Hai năm trước, bác sĩ
chuẩn đoán bố mắc ung thư phổi, chỉ sống được ba tháng nữa, hiển nhiên nguyên
nhân chính là do thuốc lá. Lúc này, bố mới chịu bỏ. Bố làm xạ trị mà đầu trụi
lơ, người chỉ còn da bọc xương. Lần nào nhìn bố, tôi cũng khóc. Nhưng bố luôn
mỉm cười:"Nhìn này, tóc bố đang mọc lên rồi." Rồi bố nhất quyết tiếp
tục làm việc, cho đến khi liệt giường. Những cơn đau giày vò bố mỗi ngày. Lúc
đau quá, thuốc giảm đau cũng không khiến bố tỉnh táo, bố bắt tôi châm thuốc cho
bố. Có ngày, bố hút hết cả bao thuốc. So với đau đớn, khổ sở, tôi muốn bố nhẹ
nhàng cười với tôi hơn. Tôi ích kỷ, vì tôi yêu bố theo cách của riêng
tôi.
Một ngày xuân, bố tôi ra đi
lặng lẽ, chỉ như cái tết vừa tàn, nhưng là tan...một gia đình hạnh phúc...
END
Nếu bạn còn người để yêu
thương, còn ai đó bạn muốn bảo bọc cả cuộc đời, vậy xin đừng dừng thứ trách
nhiệm thiêng liêng ấy của đời mình, chỉ vì những điếu thuốc lá vô tri mà tàn
độc.
Người đàn ông của đời tôi sau này, nhất định là một người không hút thuốc, bởi tôi sẽ không san sẻ tình yêu của anh ấy với ả, cũng không để ả cướp anh ấy khỏi tay tôi.
Người đàn ông của đời tôi sau này, nhất định là một người không hút thuốc, bởi tôi sẽ không san sẻ tình yêu của anh ấy với ả, cũng không để ả cướp anh ấy khỏi tay tôi.
"Thuốc lá như con hồ ly xinh đẹp. Khiến người ta say, say đến quên cảm nhận nó đang hút máu mình"
-----------------------------------
Healthy Life with Hani
Thanks
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét